Wednesday, December 16, 2015

Quê miềng hai tiếng thân thương
Đi xa thì nhớ vẫn vương thì về
Xa quê lòng mãi ê chề
Nhớ cha nhớ mẹ bộn bề lo toan

QUẢNG TRỊ QUÊ HƯƠNG TÔI


Xuân sang hoa gạo phải tàn
Mùa đông rét buốt thương đàn em thơ
Mẹ ơi con ngóng từng giờ
Về quê miềng với nỗi niềm xót xa

Thăm qua Thạch Hãn , Đông Hà
Ghé vô Thành Cổ mặn mà tình quê
Nghĩa trang liệt sĩ liền kề
Ghé thăm thắp nén nhang về các anh

Nhớ vô đường Chín Khe sanh
Địa danh chấn động vinh danh muôn đời
Vĩnh Linh quê mẹ tôi ơi
Bao trang sử chói đời đời khắc ghi

Nhớ ôi lớp học mùa thi
Thầy cô tận tụy chỉ vì ngày mai
Hôm nay đất lạ dong dài
Đời con nhớ mãi một thời ầu ơ

Mẹ ôm con đứng ở cột cờ
Nhìn qua bên đó ngóng chờ người thân
Đất nước đang phải đấu tranh
Hòa bình lập lại xa gần bên nhau

Mẹ ơi con thấy đoàn tàu
Từ nam ra bắc một màu hoa tươi
Ôm con mẹ nở nụ cười
Kìa cha con đó một người chiến binh

Anh em hàng xóm Gio Linh
Cồn Tiên, Dốc Miếu “chiếu in sử vàng”
Đi vô đất thánh La Vang
Kim Long với những tên làng riệu bia

Nhớ thời đất nước phân chia
Vĩnh Mốc, Cồn Cỏ địa danh anh hùng
Biển Đông một cõi mê cung
Làm nên bãi tắm Cữa Tùng xinh tươi

Tha phương đất lạ xứ người
Đời cho nắng ấm nụ cười ngày mai
Hiền Lương sừng sững tượng đài
Đò xuôi Thạch Hãn vang bài dân ca

Quê tôi một dãi sơn hà
Đồng quê bát ngát những là lúa chiêm
Cờ soi biểu tượng búa liềm
Tình trao gắn kết những miền quê xa

Khe Sanh Lao Bảo quê nhà
Là nơi giới tuyến quân ta giữ gìn
Triệu Phong rất đỗi chân tình
Là nơi vựa lúa vươn mình đón mưa

Nhớ sao kỉ niệm ngày xưa
Thời còn thơ bé vẫn chưa nhạt nhòa
Lỗi con mẹ đánh khóc òa
Bà thương ôm cháu đầu xoa “ tội hè”

Quê tôi xanh ngát hàng tre
Gió Lào khô rát tiếng ve rộn ràng
Ghé vô Đường 9 nghĩa trang
Nghiêng đầu kính cẩn thắp nhang gửi về

Đi xa thấy nhớ miền quê
Cao su, đồng lúa sum suê vườn cà( café )
Đi sâu tới nẻo quê xa
Đa Krông – Hướng Hóa những là rừng cây

Quê hương bóng mẹ hao gầy
Đồng sâu, đồng cạn cho đầy bát cơm
Ông tôi sớm tối cầm nơm
Ao đầm lặn lội bữa cơm sum vầy

Sân ga vắng bống từ đây
Miền nam nhớ mẹ đông đầy tình con
Trong ni con nhớ mõi mòn
Đàn em thơ bé có còn nhớ không

Quê hương khắc ở trong lòng 
Dù xa cách trở vẫn nồng đượm thay
Đi xa phiêu bạt những ngày
Quê hương là mẹ chớ đừng nên quên.

Tác giả: Trần Đức Chung
Danh mục:

0 comments:

Post a Comment