Sau Tết đó, lòng buồn anh bỏ xứ
Ra Đông Hà bắt tàu lửa vô Nam
Phận tha hương anh làm thuê đủ thứ
Cơ cực vẽ lên đời những nét lam nham.
Cơ cực vẽ lên đời những nét lam nham.
Nơi quê nghèo, chị ngó hàng chuối sứ
Nghe mùa xuân dường như sắp lụi tàn
Gạt lệ ứa trên mắt buồn thiếu nữ
Anh tối mặt với mai chiều cạo mủ
Cao su như giọt đắng nhiểu tơi bời
Nhờ chăm chỉ, anh dần xa cảnh khổ
Đường tương lai ngó bộ mỉm môi cười.
Anh những ước cùng người thương yêu nhất
Một mái nhà, hai trái tim yêu
Nhưng người ấy giờ yên bề gia thất
Anh lộn lui thương nắng nhạt, mây chiều…
Té ra tình yêu đơm bông từ cảnh khổ
Anh tìm đâu hun hút trời Nam?
Anh cứ ước như hồi nơi quê đó
Nhưng than ôi, mùa xuân đã lụi tàn!
0 comments:
Post a Comment